Sau khi tạm hoãn kế hoạch lên sàn chứng khoán của TITAN CORP, năm 2006 các công ty cứ in sổ cổ đông ra rồi bán như rau vậy.
Tôi lên kế hoạch ưu tiên đầu tư cho bản thân mình trước, vì suy cho cùng cân đo đong đếm chán giữa thành tỷ phú đô la mà tâm không bình an, vẫn tham sân si thì có tỷ đô cũng không bằng người hạnh phúc thật sự.
Tôi lên kế hoạch xây dựng các công việc kinh doanh cho vợ và gia đình để khi mình vào thiền viện tu thì gia đình ở ngoài cũng có nguồn kinh tế chủ động, mặc dù nhà mặt tiền cho thuê cũng đủ rồi.
Tôi mở một quán café ngay tại nhà cho vợ làm nhưng mình phải setup hết mọi thứ và coaching cho vợ đủ các vấn đề: nhân sự, tài chính, thương hiệu, marketing... coaching làm sao cho vợ “thấm vào máu” đến độ thương hiệu màu nào là áo quần cùng tone màu đó, logo màu nào là khăn tắm, bra màu đó.
Mà phải coaching trong tình thương, trong ái ngữ chứ nói ngang là giận hờn liền, vì “nàng” trước đây là một công chúa mà, xưa giờ có đụng đến việc gì đâu, nấu ăn còn không biết.
Gia đình xưa giờ có biết phục vụ ai đâu nên khi ông nào vào quán cafe uống mà mặt dày nói này nói kia kiểu gì cũng bị đuổi về, còn bị chửi thẳng vào mặt.
Tôi đành giành thời gian viết ra một cuốn sổ tay gọi là “ Bộ quy tắc ứng xử” để tất cả mọi người đọc và thực hành: cha mẹ vợ, vợ đọc và nhân viên phục vụ quán cafe đọc.
Trong đó có nói về:
- Triết lý kinh doanh
- Giá trị cốt lõi
- Tầm nhìn
- Văn hoá phục vụ
Nhân viên phục vụ hình thức phải luôn gọn gàng, sạch sẽ và rèn luyện các kỹ năng giao tiếp, phục vụ khách hàng chuyên nghiệp, như: miệng cười tươi, tư thế đứng đúng và đẹp (giữ khoản cách 1m với khách, đứng góc 45 độ không nên đứng chính diện, đầu cúi nghiêng 15 độ), biết cách đặt câu hỏi và bưng café, nước uống phục vụ cho khách,...
Rồi cho diễn tập xử lý các tình huống: khách đem theo em bé thì làm sao, khách cầm theo túi nặng thì làm sao, khách vào muốn đi vệ sinh ngay thì thế nào, thực tập rất nhiều tình huống xảy ra...
Thế là nhân viên cứ theo bộ nguyên tắc ứng xử mà làm việc. Nếu có nhân viên tuyển mới vào, quản lý quán sẽ giới thiệu cho các bạn ấy về bộ nguyên tắc rồi cứ thế diễn tập, bạn nào vi phạm thì trừ vào tiền lương.
Quán chỉ mở cửa trong 4h đồng hồ mỗi buổi. Sáng mở cửa từ 6am - 10am. Nếu đi trễ sau 8h là không còn chỗ đâu. Chiều bán từ 6pm - 10pm.
Mặc dù, xung quanh rất nhiều quán cafe bán với giá rẻ hơn nhưng quán nhà lúc nào cũng đông, có nhiều khách đến nhiều lần mà cứ hết bàn ghế nên “nổi cáu” luôn.
Tôi là người học công nghệ, làm công nghệ, kinh doanh công nghệ nhưng đến tháng 7/2015 tôi mới chính thức tham gia Facebook.
Mặc dù, năm 3/2013 tôi là người nổi tiếng nhất Facebook không có một ca sỹ diễn viên nào hơn nhưng tôi giao cho nhân viên làm.
Khi tham gia Facebook thì tôi biết phải chọn cộng đồng nhỏ và những người cùng hệ giá trị và có căn cơ từ khá trở lên nên tôi lập ra HAPPYGROUP tức là cộng đồng happier, để chia sẻ và cùng nhau thực hiện các hoạt động rất hay.
Happytime - chia sẻ thời gian (tức người này có kỹ năng này giúp người kia).
Happyzen - thiền để hạnh phúc
Happy hand - chương trình từ thiện
Happybook - sách chia sẻ tri thức
Happytrip - đi du lịch cùng nhau để hạnh phúc .
Happytalk - mời các chuyên gia chia sẻ cuối tuần.
Thực tế tất cả các chi phí hoạt động phần lớn tôi bỏ ra hết, Happyzen có Minh SoHude cùng đầu tư.
Tất cả các chương trình đều miễn phí và đóng góp tự nguyện.
(Hầu hết các nguồn thu kiếm được tiền từ content, domain, tư vấn đều dùng vào làm các công việc xã hội, từ thiện)
Tôi ít bao giờ chia sẻ ngoài Happygroup nhưng gần đây tôi chia sẻ trên một số group Facebook vì công việc mới thấy thế này: nhiều thành viên trẻ trâu thì không nói gì, ngay cả các CEO, Founder, các vị trí manager các bạn cũng ứng xử rất tệ, kém văn hoá và tư duy rất nghèo nàn.
Cho dù các bạn có giỏi đến đâu về công nghệ, rõ các học thuật, nhưng thái độ, ứng xử kém thì tôi tin rằng bạn không bao giờ làm việc lớn được và cũng không có nhà đầu tư nào đầu tư cho các bạn cả.
Có nhiều Trader rất giỏi gửi email và inbox tôi offer về invest fund để các bạn trade chia % các bạn show ra backgroud rất “dữ”, thành tích rất ghê nhưng tôi vẫn từ chối vì chính thái độ và tư duy các bạn mà tôi không đưa fund chứ ko phải tôi sợ mất tiền.
Ngay cả tìm kiếm startup để đầu tư thì cũng chính là tìm các Founder, các Co Founder có tư duy tốt, thái độ tốt, ứng xử tốt, có trách nhiệm, có tài, có lòng bao dung để đầu tư kể cả ý tưởng và mô hình kinh doanh xếp thứ 2. Những con người như thế tôi tin rằng mới làm được việc lớn được.
Còn các bạn chưa kịp trả lời báo giá là các bạn nói ông này không ra gì, chưa rõ tường các bạn phê phán và bình luận bất cẩn thể hiện ứng xử và văn hoá kém chính những điều ấy làm mất đi giá trị của các bạn.
Ngày xưa, apply việc làm ở công ty kia, đến phỏng vấn ông giám đốc nhân sự nói hồ sơ em đẹp nhất nhưng sao không có bằng, tôi nói mình bỏ học vì đi học chỉ mất thời gian, còn anh cần bằng 7 ngày nữa em mua bằng đỏ có hồ sơ gốc gửi anh sau thì ông ấy cười. Đến khi phỏng vấn xong ông ấy hỏi tiếp em có ai để tham chiếu không, tức gọi hỏi mình thế nào trước đây, tôi nói luôn là anh làm giám đốc nhân sự anh nhìn mặt tôi, nói chuyện nãy giờ mà anh còn không biết tôi thế nào thì thôi tôi xin phép chào về khỏi làm, ấy vậy mà sau vài ngày ông ấy gọi đi làm việc.
Tôi sống trong gia đình 9 anh em, tôi thấy gia đình ứng xử kém tôi rời gia đình để tự lập, lúc đó tôi bị “chửi mất dạy” nhưng mà tôi cứ kệ, “mất dạy” mà bây giờ thành công nhất nhà. Vào học đại học thấy các thầy dạy chỉ tốn thời gian thế là tôi nghỉ và tự học nên giờ mới sáng tạo, chứ nghe lời mẹ và đi học có khi còn hư hỏng hơn.
Trong học thuật, trong công nghệ và trong tâm linh tôi thấy những điểm này hay và rất chân thật:
- Không nắm bắt con người ở hình thức
Mấy Bank bị lừa là do cái này, và nhiều bạn đa cấp hay network cũng chết vì cái này.
- Không nắm bắt con người ở thời gian
Ở thời điểm này họ khác, ở thời điểm kia họ khác.
Tại thời điểm này là thanh sắt nhưng bạn nung lên vài giờ nó chảy thành lỏng
- Không nắm bắt con người ở không gian, ở vị trí này họ nói khác, làm khác cho phù hợp đối tượng, nhưng ở vị trí môi trường khác họ khác.
Tóm lại, ứng xử và văn hoá kém nó tạo ra một thị trường bấn loạn không ổn định, một thị trường kém, một thị trường kém thì rủi ro dẫn đến mất giá, outsource mất giá, tranh hoạ sỹ mất giá, tên miền mất giá, thương hiệu quốc gia mất giá...
Vậy nên đầu tiên mỗi người phải có bộ ứng xử, công ty có bộ ứng xử, group có bộ ứng xử, quốc gia có bộ ứng xử...
Mr.Happy (Phạm Phong)