Tôi nhớ có một lần được người thầy kể cho tôi nghe một câu chuyện:
Có một vị sư phụ hỏi các học trò của mình rằng:
- "Nếu muốn đun một ấm nước nhưng phát hiện củi không đủ, các con sẽ làm thế nào?”
Ngay lập tức, một đệ tử trả lời rằng:
- "Con sẽ đi tìm thêm củi ạ”.
Một đệ tử khác đáp:
- "Con sẽ chạy đi mượn tạm cho nhanh”.
Một đệ tử khác lại nói:
- "Nếu là con, con sẽ chạy đi mua”.
Sư phụ nhìn các học trò của mình rồi mỉm cười và hỏi rằng:
- "Thế tại sao các con không đổ bớt nước trong nồi đi?”
Lúc đấy, người thầy của tôi mới chia sẻ rằng:
Chúng ta cũng vậy, thường chăm chăm đun “cái nồi nước thật to” mà quên mất rằng số củi ta cần thì không có đủ.
Nếu bạn đang quá mệt mỏi, muộn phiền thì nghĩa là tham vọng, mong cầu của bạn đã nhiều hơn khả năng, nước đã nhiều hơn củi mất rồi.
Cũng vậy, để hạnh phúc, hoặc là phải đi kiếm củi nhiều hơn, hoặc là đổ bớt nước đi.
Kiếm củi chưa chắc sẽ có, hoặc sẽ rất khó khăn nhưng nước thì chắc chắn có thể tự mình đổ bớt đi được.
Và thầy dặn dò chúng tôi rằng: Hạnh phúc chính là khi chúng ta biết "Bớt tham" và "Biết đủ".
Nhưng, câu chuyện chưa dừng ở đó.
Một lần khác, thầy lại hỏi chúng tôi: “Nếu chúng ta đã đặt xuống, buông bỏ hết những mong cầu và sống biết đủ rồi thì khi đó chúng ta đã thật sự Hạnh phúc chưa?”
Hôm nay, thầy trò chúng ta hãy hướng đến một cấp độ khác của Hạnh phúc cao hơn. Khi một người thực sự cảm nhận được Hạnh phúc trọn vẹn thì nghĩa là người đó biết đến Bài học lớn:
“Gieo nhiều Hạnh lành
Gặt nhiều Phúc lớn”.
Hạnh phúc ở bậc cao hơn nữa là khi chúng ta biết hướng lòng mình ra đến với mọi người, biết quan tâm,chăm lo và nâng đỡ cho những hoàn cảnh khó khăn hơn mình, hiểu được rằng chúng ta có hai bàn tay: Một là để giúp đỡ chính mình, một để giúp đỡ và yêu thương người khác.
Khi đó, chúng ta sẽ sống một cuộc đời Hạnh phúc đích thực và thấy cuộc sống ý nghĩa hơn rất nhiều…
Cả cuộc đời này dường như chúng ta liên tục học hỏi, học từ những người, những sự việc xung quanh ta, học từ những người mà ta gặp, những quyển sách mà chúng ta đọc và học từ chính những trải nghiệm mà mình đi qua…Đó dường như là một hành trình dài: HỌC ĐỂ SỐNG HẠNH PHÚC!
Ngọc Lắng tâm